So many things made me love you – Nhím

28.07.2013

Có quá nhiều điều để mẹ yêu con. Mà thật ra chắc chẳng cần có gì thì mẹ vẫn yêu con, tình yêu vô điều kiện mà lị, ít ra là mẹ sẽ cố gắng phấn đấu để đạt đến trạng thái ấy, yêu con vô điều kiện. Mẹ biết là hiện tại mẹ lắm lúc lắm điều lắm chuyện lắm lắm!
Mẹ sẽ chép lại đây, những điều khiến mẹ cảm thấy được yêu, được ban phước lành, được trân trọng, được may mắn, khi có con trên đời nhé.
Điều đầu tiên, sẽ không bao giờ mẹ quên, là cảm giác lần đầu tiên được bế con trên tay. Đó là lần đầu tiên mẹ biết hạnh phúc có trọng lượng, nó đang ấm áp và trĩu nặng trên tay mẹ, là con. Và từ giây phút đó, mẹ hiểu mẹ sẽ yêu con biết chừng nào!
Điều thứ hai, đêm đó nhà mình mất điện, mẹ còn ở cữ, mà lại có trộm. Mẹ đã thấy tên trộm lờ mờ ở phía sau cửa sổ tầng trên, khi mẹ đến để đóng cửa sổ thì nó chạy ầm ầm trên mái tôn. Mẹ hết hồn lao ngay xuống dưới nhà, leo lên giường và ngồi ôm con vào lòng. Bởi vì đối với mẹ, con là thứ quý giá nhất, không thể mất.
Điều thứ ba, trong những giai đoạn khó khăn nhất của bản thân mẹ, mẹ luôn cảm thấy thật may mắn được có con kề bên. Những đêm mưa gió, những lần dắt xe lội trong nước lụt, những khi tủi thân, mẹ nghĩ mẹ có con ngay cạnh bên, chỉ cần con an toàn và đầy đủ. Rất tiếc thời gian đó mẹ chưa đủ bản lĩnh để giữ cho mình vui, để con được vui, và mẹ luôn tự trách mình kinh khủng vì điều đó. (Giờ thì mẹ biết mẹ cần tha thứ cho chính mình, chữa lành cho chính mình những kỷ niệm đó, cần thiết nhất là hiện tại mẹ phải đủ bản lĩnh để yêu mình và yêu con).
Điều thứ tư, lòng mẹ đau thắt khi làm bài tập vẽ lại cuộc đời, con đã vẽ một quãng thời gian đi tụt hẳn xuống dưới. Mẹ hỏi vì sao, mãi con mới nói, vì thời gian đó đang hạnh phúc, mà mẹ lại bỏ con đi. Mẹ đã lặng người và tự hỏi, sao con không nhớ lúc mẹ trở về? Mẹ đã tin thời gian mẹ đi là thời gian con bắt đầu hạnh phúc, vì có m2 – 3Đ, có ông bà ngoại kề bên, cùng rất nhiều bạn bè. Thế mà, đối với con, con chỉ nhớ là “mẹ bỏ con đi!”. Giờ đây thì con đã lớn rồi, khi mẹ bàn với con việc em có thể sang Q2 học, đi lại rất xa, có thể nhà mình sẽ chuyển sang Q2 ở nhé. Chỉ ngại con lại buồn khi xa bạn bè ở trường và ở chung cư này. Con nói không sao, mẹ đừng lo cho con, con có thể về ở với ông bà ngoại. Mẹ làu bàu: Sao lại thế được chứ, nhà mình phải ở với nhau. Khi nào con trưởng thành, tự lập được, thì con muốn đi đâu thì đi!
Điều thứ năm, con đã lớn lên bên mẹ. Con đã chịu đựng mọi sai sót của người mẹ làm mẹ lần đầu, từng cho con ăn dặm theo cuốn hướng dẫn của trung tâm dinh dưỡng, ăn cháo đến cả hai năm và làm con ngán ăn đến tận khi con về ở với m2 – 3Đ mới chữa cho con lại được. Con đã chậm nói đến tận 3 tuổi vì mẹ được dạy dỗ làm mẹ là phải chu toàn mọi thứ cho con, bác sĩ bảo con không nói vì đâu cần nói làm gì, mẹ hỏi han, lo lắng cả rồi. Con đã hứng chịu những cơn giận lôi đình của mẹ, những trận nói dai dẳng của mẹ, những cơn nắng mưa thất thường, và những lo lắng triền miên … phần nào khiến con cũng lo lắng xa gần thái quá.
Điều thứ sáu … thứ bảy … thứ tám… nhiều lắm nhỉ?
Điều thứ chín, con đã cao hơn mẹ rồi vậy mà con vẫn nghe lời mẹ thật nhiều. May mắn là mẹ đã tìm được con đường, để không phải dạy con bằng đòn roi, bạo lực. (Hồi đó đã có khi mẹ nghĩ, con cao hơn mẹ thì mẹ đánh con kiểu gì, nếu con quật lại mẹ cũng dở, mà con cúi đầu xuống cho mẹ đánh lại càng dở hơn). Kiểu gì thì giờ cũng nhiều lúc mẹ nói con không nghe, mẹ la con khó chịu, mẹ càu nhàu khiến cả hai đều mệt. Nhưng điều quan trọng là con vẫn nghe lời mẹ.
Điều thứ mười, con yêu mẹ thật nhiều. Con sẽ khóc dù cố nén khi mẹ chỉ ra điều con làm sai, điều con làm mẹ buồn. Con sẽ lo lắng quắn đít khi có chuyện (như xe hết xăng, nhà hết tiền, mẹ bị ốm không dậy nổi …). Con có thể lo cho em khi mẹ bận hay ốm.
Điều thứ mười một, con đã dần trưởng thành. Con vui vẻ nhận lãnh nhiệm vụ cầm bản đồ chỉ đường với đầy đủ sự trách nhiệm. Con cố gắng xách vali, đeo ba lô, mang vác khi mình đi chơi xa với nhau. Con chịu khó cùng đi chợ để giúp mẹ. Con biết lựa chọn thứ gì tốt cho mình.
Điều thứ mười hai, bé tí teo mà khiến mẹ viết cả cái notes này, con thật đàn ông! Tối nay mẹ bảo con phơi quần áo đi nhé, máy giặt xong rồi. Con hỏi, vậy con sắp xếp công việc thế nào? Mẹ bảo, con phơi đồ trước đi kẻo nó nhăn, mẹ đọc truyện cho em xong mẹ sẽ ra rửa chén. Mẹ ra thì loay hoay sắp xếp đồ mới đi siêu thị mua. Con phơi đồ xong, con quay ra rửa chén, một cách tự nhiên vô cùng. Ừ, có nhiêu đó thôi mà mẹ vui lắm cơ! Phát huy nhé con trai, sau này hãy làm nhiều việc vào nhé, cho mẹ, rồi cho vợ, rồi cho con của con. Hãy làm tự nhiên, vui vẻ và đừng nói nhiều như thế này. Những người được con yêu sẽ vui vẻ và hạnh phúc lắm đấy.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *