Nói chuyện với con về tiền – một vài chia sẻ nhỏ

19.02.2014

Tiết kiệm

Vẫn còn nợ bài Dạy con về tiền ở nhà mM như thế nào? mM xin viết trước chuyện này lại kẻo quên.

Tối hôm kia, mẹ nói không được, nhờ Nhím vào thuyết phục, Táo vẫn nhất quyết “không” cái vụ lau nhà. Lúc đầu lau nhà 5k/lần, nâng lên 10k/lần, Táo cũng không! Cho dù mM đã nói rõ, từ này về sau, nếu thích đi TiNi Town, đi coi phim, mua đồ chơi linh tinh cái gì, phải tự làm việc nhà lãnh lương rồi lấy tiền mà mua. Nhím thì thấm nhuần lắm, Táo vẫn không. Anh ấy còn liên tục làm hư hỏng đồ đạc, mới hôm kia là cái vòi trong toilet (200k), đêm giao thừa là cái giàn phơi (sửa mất 120k). Nhím nói để viết nợ cho Táo mà mM thấy viễn cảnh lấy lại nợ quá xa vời thì tính nợ làm chi!

mM đã bàn với Nhím tiền lì xì sẽ được gửi tiết kiệm, vì là số tiền lớn. Tối hôm kia, Nhím mất cả nửa tiếng ngồi tính lại tiền, bần thần vì anh í tính được 3.4tr, song đếm kỹ lại chỉ có 2.9tr. Mẹ thấy ảnh buồn nên thôi rửa chén, dọn dẹp luôn cho ảnh. Lát hồi Nhím ra thông báo: “Thôi, Nhím gửi tiết kiệm 2.5tr. để lại 400k!”

“Con để lại 400k làm gì?”

“Thì để Nhím tiết kiệm tiếp, rồi đi chơi, mua vé xem phim, mua sách…”

“Ừ, tuỳ con!”

Tối hôm qua, lúc ăn cơm, Nhím hỏi: “mM đi gửi tiết kiệm dùm Nhím chưa?”

“Chưa con, hôm nay mẹ bận quá! Mà chắc phải đầu tuần sau mẹ mới có thời gian đi gửi!”

(Buồn buồn) “Dạ, vậy cũng được. Gửi tiết kiệm lãi suất được bao nhiêu ạ?”

“Chắc 6 – 7% 1 năm thôi con?”

“Vậy là bao nhiêu 1 tháng?”

“Mẹ không rõ nữa. Nhưng 1 năm thì con chỉ được khoảng 200k nếu con gửi 2.5tr.”

Một lát sau:

“Chừng nào thì Nhím trưởng thành, Nhím có con được ấy ạ?”

“18 tuổi thì con trưởng thành.”

“Vậy là 7 năm nữa. Vậy là Nhím có 14tr ha?”

mM choáng quá, chưa kịp trả lời! Thật ra giờ viết lại mới thấy con tính kiểu gì? Gửi 2.5tr thì sau 7 năm có khi chỉ có khoảng 1.4tr tiền lời thôi nhỉ? Nuôi con làm sao? Chưa kể lạm phát. Mà thôi, nói ra chi cho nản lòng chiến sĩ!

23.11.2016

Chúng ta là hình mẫu cho con mình – Vì thế quan niệm của chúng ta về tiền sẽ góp phần chủ yếu định hình quan niệm của con về tiền. Con chúng ta học cách chúng ta sống.

Đây là một quan niệm của Minh về tiền.

CHÚNG TA SỐNG DỰA TRÊN CÁI GÌ?

Sáng nay đọc lại bài giảng của sư tổ Rudolf Steiner về Tình bằng hữu mà mình chảy nước mắt.

Từ tháng 6 năm nay (2016), mình quyết định nghỉ việc công ty, để đi làm điều mình yêu thích, là dịch thuật tài liệu cho trường Tre Xanh. Mình tự cho mình 6 tháng để thật sự dấn thân (cùng tất cả số tiền tiết kiệm mà mình có chống lưng, cũng như có mẹ và chị mình nữa, nghĩ cùn là cùng lắm về xin cơm mẹ và chị). Mình còn đi xin xỏ, nhờ vả bạn bè nữa chứ!

Và mình đã sống được. Chưa kể, từ khi bắt đầu nghỉ việc, mình còn tiếp tục cho đi nhiều hơn, cho những thứ mình đang có sẵn (từ giày dép, quần áo, đến thời gian, công làm việc của mình). Và những gì mình nhận lại, thật sự là làm mình có nhiều khi choáng váng (chẳng hạn như những buổi đến nhà bạn, được ăn, được nói, được gói mang về).

Chúng ta thật sự không sống trên tiền, chúng ta sống dựa vào nhau, phải không?

Thật ra mình nghĩ nói chính xác không phải là bỏ việc/nghỉ hưu, mà là mình chuyển đổi công việc từ việc mình nghĩ làm để kiếm tiền sang việc mình làm vì đam mê. Kiểu như tin là có thể làm việc mình yêu thích mà vẫn đủ sống. Từ ngày nghỉ việc công ty, mình làm nhiều hơn, nhưng mà vui hơn! Theo cái kiểu người ta thường nói, làm việc mình yêu thích thì không thấy là mình đang làm việc, mà đang sung sướng sáng tạo gì í.

Thật ra, như mình đã nhiều lần nói, không phải ai cũng nghỉ làm việc để đi làm cô giáo, hay là nghỉ việc xã hội để đi theo cái gọi là Steiner, thế thì rõ ràng là không được rồi. Mình tin là, chúng ta chỉ nên chuyển dịch khái niệm làm để kiếm sống sang làm để làm điều chúng ta yêu.

Nói như trong cuốn Đối thoại với Thượng đế (dẫn chứng ra vì có vẻ giờ nhiều người đọc cuốn đấy lắm ạ), thì chỉ có 2 cảm xúc chủ yếu là LOVE và FEAR. Hãy ngừng sợ điều này, điều kia (điều đáng sợ nhất là chính nỗi sợ), mà hãy nghĩ về điều chúng ta yêu.

Mở ngoặc là hiện tại, những bạn đang phụ dịch tài liệu phần lớn vẫn đang đi làm công việc các bạn đang làm, và các bạn dịch vẫn quá đẹp, quá hay ấy.

Mình, lúc mới nghỉ việc công ty, không còn bị chấm công, lấy dấu vân tay kiểm giờ đi làm, không có deadline gí, mình cũng sợ lắm á. Sợ mình ngồi mơ mơ, bay bay, làm không đúng trọng tâm và ưu tiên. Nên kinh nghiệm của mình là, ngoài việc làm được việc mình yêu thích để dấn thân, đồng thời mỗi ngày, mình phải vạch ra thời gian biểu cho riêng mình, và cứ hoàn thiện dần, cả thời gian biểu, lẫn chính bản thân.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *