TLH – Cột mốc biên giới VN – Lào – CPC

 

 

  1. Câu chuyện ở đất Lào:

 

Có hai vợ chồng sống im lặng, lầm lũi bên nhau. Họ sống như thế suốt cho đến khi chết, người chồng mất trước, người vợ cứ ngồi câm lặng nhìn ra cửa sổ đến khi qua đời. Xem kỹ thì thấy một niềm đau khổ lớn, vì người chồng đem lòng yêu một người đàn bà khác đã từ lâu. Song người chồng (GEN) không nói ra, người vợ (CR) cũng im lặng và họ cứ sống chịu đựng bên nhau. Người phụ nữ kia là CL, cô ta quyến rũ hầu như tất cả đàn ông sống trong làng, và thích thú khi họ yêu mình dù đã có vợ.

 

Xin chữa lành, thấy linh hồn người vợ nhẹ nhõm và bay được lên, sau khi cô nói với người chồng “em tha thứ cho anh, và cho chính mình, vì em và cả anh, không ai có lỗi.”

 

  1. Câu chuyện ở đất CPC:

 

Có một tộc người sống trên đất CPC thời xa xưa. Họ sống bằng nghề săn bắn, là những người can trường, khỏe mạnh và xem tiêu chuẩn của đàn ông là sự dũng cảm, nhanh nhẹn và thiện chiến.

 

Từ tiêu chuẩn đó, một ngày kia, trưởng tộc được “người trời” cho một loại thuốc, được bảo uống vào sẽ khỏe mạnh hơn, và trở thành bộ tộc bất khả chiến bại. Khi uống loại thuốc này vào, da của mọi người dần thành màu đỏ, răng nanh họ dài ra, tính hiếu chiến của họ ngày càng cao. Rồi họ dần quay qua giết và ăn thịt lẫn nhau.

 

CR là chiến binh mạnh mẽ nhất bộ tộc. Anh ta ngày xưa giết được nhiều thú săn nhất, và sau này trở thành người giết được nhiều người nhất, và ăn nhiều người nhất. Cho đến khi anh giết người cuối cùng, anh ngước mặt lên trời gào thét trong đau khổ cùng cực. Rồi như biến thành một con thú, chạy vào rừng sâu. Thí nghiệm của “người trời” chấm dứt sau sự tiệt chủng của bộ tộc.

 

Khi xin chữa lành, thấy trở lại một tiền kiếp xa xưa hơn nữa, trên một hành tinh khác, nơi CR đóng vai kẻ mạnh, “chăn dắt” dân tộc yếu kém hơn trên hành tinh này (là “người trời” về sau). Chỉ xin tha thứ, hiểu bài học và giữ lại bài học.

 

  1. Câu chuyện trên đất VN:

 

Vào cảnh là một cuộc chiến vùng biên giới, Cà Rốt là chỉ huy tiểu đội trên đất Việt. Quân phía bên kia đông gập bội, đang tấn công lên điểm cao biên giới đội của CR trấn giữ. Đạn bắn rát rạt, song CR cảm thấy lạ khi mọi điểm yếu bên mình bị tấn công. CR suy nghĩ và chợt hiểu ra, ngó qua phía công sự bên kia, CR thấy điều nghi ngờ của mình được khẳng định, CL đang ra hiệu cho bên kia tấn công sang đây. CL chính là gián điệp. CR nghiến răng, chĩa súng bắn CL, viên đạn xuyên qua thái dương sang bên kia, CL ngã xuống chết. Trận chiến không cân sức, cả tiểu đội của CR hi sinh hết. CR chết mà không nhắm mắt, vì nghĩ mình có lỗi với cả tiểu đội.

 

Xin kim tự tháp chập đáy thanh lọc cho linh hồn của tất cả chiến sĩ trận vong, bản thân CR xin buông bỏ cảm xúc tiêu cực và thăng lên.

 

Xin trở về trước đó, thấy CL là một kẻ gần chết đói trên đường hành quân của tiểu đội. CR thuơng tình cứu chữa, chia sớt quân lương ít ỏi cho CL lại sức. CL nằng nặc đòi theo, với lý do ở lại cũng chết vì đói. CR thương tình lại cho theo đoàn quân, mặc dù từ ngày có CL đi theo, càng lúc tiểu đội càng bị tấn công nhiều hơn, số người chết ngày càng nhiều, cho đến trận đánh cuối cùng. Sau nhiều lần xin chữa, vẫn thấy cảnh CR bắn xuyên thái dương CL.

 

Cho đến lúc chữa xa hơn, là CR chỉ đưa lương ăn cho CL, nhất quyết không cho CL theo tiểu đội. Tỏ thái độ cương quyết và sau đó nhất quyết cắt đuôi CL. Nếu chữa dòng thời gian theo cách này, mặc dù trong trận cuối, tiểu đội CR vẫn hi sinh hết, song vẫn kịp đưa thông tin (vì tiểu đội CR rất thiện chiến, với mục đích đi trinh sát) cho CC mang về trung tâm. Tiểu đội CR ở lại, để cầm chân địch cho CC mang thông tin trinh sát về. Cả tiểu đội hi sinh trong cảm giác hài lòng đã làm tròn điều mình đã chọn. CR chết sau cùng, trong niềm thanh thản.

 

 

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *