Mở rộng tâm trí – Các lớp thiền

Có bạn hỏi mình những cảnh trong phim Doctor Strange có thật không?
Xin trả lời bằng câu nhiều người đã từng nói: “Sự thật còn ‘dị’ hơn phim ảnh nhiều!”
Càng đọc, càng đi, càng thấy, càng hiểu rằng các cảnh trong các bộ phim viễn tưởng hoá ra là một phần của sự thật. Và có vẻ các tác gia, tác giả, đạo diễn … đã được truyền thông tin cả! Không có lửa làm sao có khói, và mọi thứ từ đâu mà ra?
Rất nhiều khái niệm về vũ trụ song song, các dòng thời gian, không gian, vòng lặp … các kiến thức khoa học hiện tại đã phần nào giải thích. Một tên gà mờ về khoa học như mình xin không dám lạm bàn. Còn để tin hay không, chỉ cần một làm một điều “Mở rộng tâm trí”. Hãy làm như Doctor Strange, đè xuống phần học thuật, nỗi sợ thất bại, để có thể vươn tới cái gọi là vô tận. Mà vô tận thì … làm gì có đường biên.
Nói cụ thể đi ha, kẻo cứ nói thế này thì đâm giống mấy bài học triết học, càng đọc càng rối. Những hình ảnh cụ thể như trong phim, bạn có thể thấy trong thiền định. Bởi thiền định, hiểu theo một cách nào đó, là đè cái ego (bản ngã) xuống, để có thể nhìn thấy cái mênh mông hơn của sự thật. Tuy nhiên, cái bạn nhìn thấy trong thiền định, ban đầu, vẫn được mô tả chủ yếu bằng những gì bạn đã thấy, đã hiểu, đã tin. Cho nên, cùng một sự thật, mỗi người có thể nhìn theo cách khác nhau, mà bản ngã hiện tại của mình đang định nghĩa. Chẳng hạn, khi tham gia lớp thiền đi về Shamballas (cõi Phật), hình ảnh lần đầu mình nhìn thấy chẳng khác mấy cảnh trong phim Tây du ký. Cơ khổ, bởi vì tâm trí mình bị giới hạn tới đó thôi mà. Còn khi bạn đã mở rộng tâm trí, thì, vô tận sẽ là vô tận.
Áp dụng cụ thể đi ha, chẳng hạn có bạn hỏi các lớp thiền mình đã tham gia. Xin trả lời là mình học các lớp của chị Huong Class. Chị Hương vốn có rất nhiều lớp, tuy nhiên các lớp căn bản như Con người và tiến hoá, Thiết kế cuộc đời, Thiền trái tim, Thiền ánh sáng … hiện tại chị Hương không còn thời gian để dạy nữa. Một số lớp thì học trò chị Hương như bạn Vân Nga (ở Hà Nội) đang mở có Thiền trái tim, và Thiền ánh sáng, sắp tới sẽ có lớp Thiết kế cuộc đời. Trong TP. HCM thì có bạn Annie Tran có mở các lớp thiền cơ bản nha.
Lớp có thể gọi là chủ đạo là lớp Timeline Healing (Chữa lành dòng thời gian). Bạn có thể hiểu nôm na kiểu như cỗ máy thời gian (của Doreamon chẳng hạn), giúp bạn đi ngược về dòng thời gian (timeline) trong quá khứ, và cả tương lai, để chữa lành (healing). Healing, xin nhắc lại, nghĩa gốc của nó là làm cân bằng, thay vì nghĩa dịch ra tiếng Việt là “chữa lành”. Một số người nói, sống trong đời này thì lo cho tốt đời này, chữa quá khứ làm cái gì? Vậy thì, như đã nói, vũ trụ song song, dòng thời gian song song. Hiện tại – quá khứ – hay tương lai, với người như Đức Phật chẳng hạn, có thể xảy ra đồng thời cùng một lúc, thì đã sao? Con người của bạn ngồi đây, ngay thời khắc này, ngay sát – na này, chẳng phải là tổng hoà của mọi dòng thời gian sao? Những gì xảy ra trong quá khứ theo định nghĩa của bạn, đã đặt những dấu ấn năng lượng, những thành kiến, niềm tin, thậm chí là phân mảnh linh hồn, cho con người của bạn hiện tại. Vậy thì, chữa lành phần nào quá khứ, giúp chữa lành cho con người của bạn thời hiện tại và cho tương lai.
Dĩ nhiên, chữa lành quá khứ không đơn giản như là bạn cầm cục tẩy, tẩy đi như gì bạn đã viết hỏng trên quyển sách xuyên đời của mình (có đấy bạn ạ, nó gọi nôm na là thư viện nghiệp quả của chính bạn). Thay đổi quá khứ, dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai. Và điều gì cũng phải có quy luật của nó, kể cả việc một hành tinh nổ tung, sao chổi cọ quẹt hay mưa sao băng, cho tới việc một con kiến nhỏ nhoi bị đè nghiến dưới gót giày của bạn. Hăm hở lao vào quá khứ, mong mỏi xoá đi mọi sai lệch, tiêu cực, thất bại, chừa lại một con người là bạn tốt đẹp, thành công, không tì vết? Được không? Ham muốn nào dẫn đến kết quả (hay hậu quả) đấy. Cái này dễ mà, coi phim là biết, mấy đồng chí cứ cuồng, mong mỏi bất tử, bá chủ, thì cái mặt hay bị đen đen, rồi cuối cùng là bị hút vào vòng xoáy rồi la “aaaaaaa…” thiệt là đáng sợ và đáng thương. Ờ, dĩ nhiên mọi điều không đơn giản như thế, song cũng không việc gì phải sợ, chỉ việc là biết người biết ta, mà sự thật thì chỉ cần “biết chính mình” là đủ. Nghe hay lắm, mà khó làm lắm, cái gì mà chỉ cần biết mình, và tin vào khả năng vô tận của mình? Làm kiểu gì bây giờ? Ừ, thì đi timeline đi.
Đi timeline, trở về một cuộc đời quá khứ của chính mình, nhìn thấy chính mình diễn rất sâu trong vở kịch đó, ở vai trò khán giả, bạn dễ hiểu và dễ cảm hơn. Không gì sung sướng bằng nhìn cảnh bạn của thời quá khứ, đã bị băm chặt, chém đầu, vỡ tim, chìm ngập trong đau khổ, ở vị trí bình thản và an toàn của bạn thời hiện tại. Chỉ cần bình an, đừng để mình bị lôi vào những cảm xúc của thời đã qua đó. Bình an, để bạn đủ lặng mà hiểu bài mà cái tôi quá khứ đã dũng cảm đương đầu, cho bạn học được bài cần học. Mình đã viết bài “Này thì người tình xuyên đời, người yêu xuyên kiếp”. Kẻ cứng đầu, ngu lâu khó đào tạo như mình, chắc phải cần đến 10 cuộc đời một lúc đập bèn bẹt vào mặt, về cái mô tuýp cứ lấy chồng xong rồi chồng ham chơi, mình ở nhà chờ chồng chán ngán, thấy phát ngán, mà cũng không bỏ chồng, rồi khổ sở cả đời như vậy. Hoặc cắm đầu làm việc mà anh yêu lôi về nhà cho làm, phát điên, mà tham công tiếc việc vẫn cứ làm, lòng lầu bầu chửi rủa mà tay vẫn làm vì tiếc của. Cô giáo phán cho câu: “anh yêu hay anh ghét, mang việc về cho làm hay bỏ đi chơi suốt, vẫn là việc của anh ấy. Quan trọng là mình làm gì cho mình thấy vui”. Đấy, bài học chính là đấy. Có ngồi ở ghế khán giả nhìn cả chục cuộc đời vẫn một mô tuýp đã biết chán mà bỏ chưa, mà sửa chưa? Sửa đơn giản chỉ cần buông!
Trường học của vũ trụ là công bằng nhất, chả có điểm số, xếp hạng ai cấp cho làm gì? Cứ học xong bài học, thì học bài khác; tốt nghiệp được lớp này, thì lên lớp khác. Chả gian lận được, chả mua điểm được. Mua cho ai, với ai, chỉ cho chính mình thôi mà! Vì vậy, nếu đời này chẳng học xong bài học với anh yêu này, gặp anh yêu khác cũng lại gặp lại bài học ấy (là nỗi khổ ấy, thất vọng ấy…). Thậm chí, đời này học chưa xong, đời sau lại học tiếp (mà bài học dồn còn khắc nghiệt hơn). Chẳng hạn việc Doctor Strange bị tai nạn hỏng ngay cái đôi tay mà anh ấy dùng để khẳng định danh vọng, thành công, sự nghiệp, tiền bạc của mình. Vì nếu cứ tiếp tục như vậy, anh ấy chả học được bài học của đời mình. Cho nên Higher Self (cứ hiểu nôm na là linh hồn, siêu thức) của anh ấy phải tước đi đôi tay ấy, để anh ấy thức tỉnh mà học bài cần học, làm điều cần làm. Nói thì quá đáng, cho nên thấy cảnh ai đó tóc còn xanh đã từ giã cõi đời, con còn non tơ mà mẹ đã mất, thương thật đấy, nhưng đừng trách đời bất công, bởi vì, nếu tầm nhìn của bạn cao hơn, bạn sẽ hiểu. Đó luôn là lựa chọn của chính phần cao hơn (linh hồn, siêu thức) của con người đó.
Câu hỏi tiếp theo, tôi học có được không, tôi liệu có nhìn thấy gì không? Ai cũng ngang nhau trong vũ trụ này, ai cũng chính là Chúa Trời, là Đấng sáng tạo. Ừa, nghe khó tin, nhất là với những người “mù câm điếc”, không có khả năng ngoại cảm. Cô giáo tiếp tục cho lời giảng và ví dụ của cái gọi là, cái gì cũng có nguyên nhân của nó. Kiểu như mình không nhìn thấy được hào quang (aura), linh hồn/vong ma, là bởi vì Higher Self của mình chỉ cho mình thấy cái mình cần thấy, nên thấy, trong thời điểm này. Nói nghe dễ lắm, với những ai có thể nhìn, có thể cảm, có thể biết đủ thứ trên đời. Ai chả muốn mình ngon, mình giỏi, mình hơn người, nhỉ? Lại tiếp tục bài, cứ mở rộng tâm trí, cứ đi rồi sẽ hiểu. Bản thân mình là kẻ “mù câm điếc”, may có cái tưởng tượng và viết văn không đến nỗi tồi. Vậy thì câu hỏi tiếp theo: lỡ cái mình “nhìn thấy” trong timeline chỉ là do mình tưởng tượng ra thì sao? Câu trả lời: vì sao bạn thấy cái này mà không phải là cái khác, tất cả đều có lý do. Túm lại là ai cũng học timeline được hết, ai cũng đi timeline được hết, chỉ cần “mở rộng tâm trí” và niềm tin vào chính mình.
Với bản thân mình, đi timeline healing là để hiểu chính mình, để sửa đổi và cân bằng lại chính mình. Càng đi, mình càng vỡ lẽ ra nhiều điều, và càng bớt ham muốn. Bởi vì, cứ chữa được lớp này, lại mở ra lớp khác. Lúc đầu nản chứ, thấy mình cứ tè lè đủ thứ vấn đề. Nhưng mà rồi hiểu, thì thấy càng lên cao, tầm mắt càng xa, chân trời càng rộng, sướng! À, thêm chút cho các bạn thêm tự tin, mình là đứa không nhìn được bằng hình ảnh, mà nhìn theo kiểu biết là như thế. Cho nên khi chép, phải ráng tìm tòi coi như thế là thế nào, thêm cũng có nghề viết văn, nên đọc bài của mình nó “ảo tung chảo” vậy á. Bạn đi timeline có khi còn được coi phim hoành tráng hơn nhiều. Song cũng đừng ham đi để coi phim, vì vậy thì ra rạp coi cho lẹ và đỡ mất năng lượng. Hãy đi timeline vì muốn hiểu chính mình và học bài của mình, kiểu thế.
Tuy nhiên, hiện tại chị Hương Class đang tạm dừng lớp Timeline. Có thể trong tương lai, chị Hương sẽ thiết kế lớp học online qua băng ghi âm và bài ghi chép trên website. Hoặc các học trò của chị sẽ mở lớp này.
Lớp hiện tại chị Hương Class còn mở là lớp thiền Vortex – Cổng năng lượng. Hiểu nôm na thì cái vòng mà Doctor Strange tạo rồi đi qua đó để vào không gian khác cũng là một kiểu lốc xoáy vortex, cổng năng lượng. Lớp Vortex của chị Hương hiện có 3 cấp. Cấp 1, đi các nơi là Fire of Earth (Lửa Trái Đất), Well of Earth (Giếng Mẹ, Vườn ADN và Tree of Life – Cây sự sống của Trái Đất), Shamballas (Cõi Phật), Inner Earth. Cấp 2 học về cơ thể, Cấp 3 học về tế bào của chính mình.
lớp Đặt tay – Bàn tay chữa lành, có thể hiểu như một phương pháp chữa bệnh cực kỳ giản dị mà hiệu quả. Nhiều bạn của mình, hoặc vì hạn chế thời gian hoặc tiền bạc, hỏi có lớp nào học 1 buổi là làm được, thì mình khuyên học lớp này. Bạn chỉ cần học Đặt tay cấp 1 (lớp Đặt tay hiện có 6 cấp), học về nguyên lý cơ bản và cô giáo thông tay là có thể thực hành được rồi. Và cái gì cũng vậy, đặc biệt là môn này, bạn cứ thực hành là sẽ tự tịnh tiến, tinh thông, có bạn thực hành là tự thông luôn lên các cấp cao hơn. Song phải thực hành, mà dễ òm có gì đâu, cứ tự đặt tay cho mình và người thân trong gia đình. Về nguyên lý thì cực kỳ đơn giản, mình đã có chép ở đây.
Mình viết notes này mong trả lời cho các bạn vì dạo này mình post nhiều stt siêu thực quá nên các bạn vào hỏi mình học ở đâu, học cái gì? Chứ chả quảng cáo gì đâu, vì hiện tại là cô giáo mình quá bận, ngừng lớp nhiều hơn là mở lớp. Mình thì cũng đã biết con đường sẽ là làm tài liệu cho bọn trẻ theo Steiner học và viết sách nên cũng không mở lớp, không làm healer thu tiền nên chả cần quảng cáo cho mấy cái này làm gì.
Dự là từ nay về sau, mình sẽ tập trung vào viết hơn là chat, nên các bạn chịu khó đọc thông tin trong notes nhá. Mai mốt sách viết xong thì đọc ủng hộ nhé :)!

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *