Hành trình của Sợi Tơ

MỖI NGƯỜI MỘT BÀI HỌC

(Góc nhìn từ người con – Sợi tơ) 

Chuyện tình thời trẻ của hoàng hậu & quốc vương như cổ tích: Cưới nhau vì tình yêu, lời thề đồng hành sau này có nhau, tiếng cười dưới mái nhà, những bữa cơm tối ấm áp. 

Cho đến một vài năm sau đó, khi trọng trách của quốc vương ngày một nhiều, có những quyết định cần phải được quyết, đôi vợ chồng đã bắt đầu lục đục: người vợ cho rằng chồng mình đã thay đổi – người chồng lại trách phụ nữ không hiểu chuyện. Quốc vương là người hướng đến thế giới, lí tưởng bản thân. Hoàng hậu là người hướng về gia đình, vì gia đình là lí tưởng của bà. 

Triền miên nhiều năm, lí tưởng của quốc vương vẫn chưa đạt được hay nói cách khác, trong mắt hoàng hậu, quốc vương đã thất bại. Tuy nhiên, ông không chịu từ bỏ, vẫn cố chấp như xưa. 2 người không biết từ lúc nào đã chiến tranh lạnh, mà hóa ra là đã từ rất lâu rồi.

Quân giặc đến, quốc vương ra chiến trường bảo vệ & hi sinh. Hoàng hậu ôm nỗi uất sầu đau khổ tự đứng vực dậy cai quản lại đất nước. Từ cô công chúa được người khác chăm sóc giờ trở thành người phụ nữ thay chồng thực hiện lý tưởng của ông. Nhưng tận sâu bên trong, có lẽ đến lúc đó, bà mới nhận ra rằng tình yêu của họ chưa bao giờ thay đổi như cách bà luôn trách chồng, chỉ là họ quá cố chấp vào tình yêu thời trẻ trong quá khứ mà không chịu trưởng thành cùng nó. 

Câu hỏi trước khi thiền: Em nên làm gì để bố mẹ bớt đau khổ vì nhau và hạnh phúc hơn?

Câu trả lời – không làm gì cả ngoải hãy chăm sóc tốt bản thân mình trước. Tình yêu họ dù còn ở đó hay không còn thì cũng là thứ họ phải học. Cũng chỉ có chính họ mới tự buông bỏ được. Người ngoài cuộc chỉ nên cầu chúc – hi vọng chứ không thể thay đổi thế giới, thay đổi bài học hay học hộ của họ.

VẦY LÀ VẢ MẶT DỮ CHƯA?

Một sự luẩn quẩn không tài nào thoát được

(Tiền kiếp của Sợi tơ)

Cô là một cô gái hoàn hảo có tất cả mọi thứ trong tay. Song trong lúc mọi hào quang đều hướng về cô thì trong mắt cô chỉ hướng đến 1 người đàn ông – tên hầu của mình. Nếu với bất kỳ ai khác, nó trông rất bình thường, không gia cảnh, không thông minh, rụt rè vậy mà từ nhỏ đến lớn cô chỉ biết nó. Có gì hay gì ngon đều dành cho nó hết. Chăm sóc nó như một người mẹ, dành hết mọi loại tình yêu cho nó. Vì nó xuất thân bần hàn không được người đời để trong mắt, cô quyết tâm đưa nó lên địa vị mới: tạo cho nó các mối quan hệ – động viên – vẽ đường…. 

Cho đến khi hắn đã bước lên địa vị mới cô tưởng đấy chính là hạnh phúc nhưng thực tế là dù cô đường hoàng là vợ chính thất nhưng theo phong tục xưa, đàn ông năm thê bảy thiếp, không biết từ lúc nào hắn mang về một cô ả xuất thân như hắn. Cô nhận ra họ đã yêu nhau, ánh mắt của họ hệt như ánh mắt của cô luôn dành cho hắn. Vậy nên cô biết.Nhưng cô vẫn tử tế vẫn cung phụng hắn, làm một người vợ chính thất tốt không thể tốt hơn. Người đời ai cũng ngưỡng mộ cô nhưng thật ra cô đều chết tâm từ lâu rồi. Cô lo vun vén hình ảnh cho nó nhưng tình cảm nó để ở lên người khác. Cô ghen tị với cô gái đó. Cô ước mình có thể từ bỏ tất cả để là cô gái đó một lần trong đời. Và cho đến khi cô không chịu nổi nữa, cô quyết định chấm dứt cuộc đời mình bằng cách treo cổ. 

Tại sao cô phải tốt đến như vậy. Tại sao sau tất cả cô vẫn không hề trách nó, chỉ chọn tự hành hạ mình?

Vì cô đem quá nhiều thứ trên người, hắn chính là công trình – hình ảnh cô cất công xây dựng bao lâu nay. Vỏ bọc rỗng – ảo đó khiến cô chết dần đi mỗi ngày. Vì vậy, cô không thể từ bỏ (không dám), cô sợ hắn rời bỏ mình, sợ mộng tưởng mình tan biến. Nên cô nhẫn nhịn là cách duy trì. Nó trở thành lí do cô sống tiếp… cho đến khi cô bỏ cuộc

Nếu cô trọng sinh, cô có thể làm gì? Nếu cô đủ dũng cảm lựa chọn khác đi:

Bỏ lại tất cả và bước ra khỏi ngôi nhà đó bằng hai bàn tay trắng. Cô sinh ra là người đầy đủ, có tất cả, mọi thứ mỗi ngày một nhiều hơn. Giờ đây cô bỏ lại và rời đi chốn đó. Cô coi quá khứ như là một phước lành mình gieo cho người qua đường. Cô học cách nhìn thế giới bằng đôi mắt của mình thay vì nhìn bằng sự nhẫn nhịn, giáo điều. Nhân sinh thế gian còn bao nhiêu thứ cô đã bỏ lỡ khi cái tâm đặt không đúng nơi được trân trọng. Cô tự do vì cô chẳng nợ ai. Họ cũng không nợ cô. Sống cuộc đời cho hạnh phúc của chính mình.

Đáp: Chưa! Chưa đủ! 

Dạo này bạn có thể đọc các truyện cực kỳ cẩu huyết trên zhihu mà các bạn trẻ ở Việt Nam đang dịch rất nhiều (cám ơn các bạn ấy nhiều nhiều, nhiều bạn dịch hay lắm luôn á). Chọn loại truyện vả mặt ấy, đọc có thể cười hihi haha sảng khoái lắm nha!

Truyện này thường có mô típ là nhân vật trọng sinh (sống lại) và vả mặt những người đã hại mình, chẳng hạn như tra nam tiện nữ, chẳng hạn như trà xanh – bạch liên hoa, cha mẹ lợi dụng, bạn thân (thân ai nấy lo) lấy mình thế mạng.

Bạn nào đã thực hành timeline healing (chữa lành dòng thời gian), có thể cảm nhận được sự tương tự, kiểu như mình xem được tiền kiếp của mình thất bại thảm hại, bị hại thảm thê, mình sẽ hỏi “bài học cuộc đời”, sau đó xin chữa lành – ra được phiên bản cuộc đời thành công hơn. Thông thường, chúng ta hiền hiền chỉ xin tránh được kẻ xấu, tránh được kiếp nạn. Song nếu bạn thử phiên bản chọn lại người mình giúp, thậm chí là trở thành người thực hiện chính nghĩa, xử đẹp luôn kẻ hại mình thì sao? Đọc truyện vả mặt kiểu này là một kiểu chọn phiên bản cẩu huyết như thế! Mọi thứ đều có khả năng nha và đương nhiên mọi chuyện đều có giá của nó.

Truyện zhihu các tác giả viết truyện ngắn và họ nghĩ ra đủ kiểu kịch bản trái ngược với thói quen vô cùng đặc sắc. Chẳng hạn với câu chuyện tiền kiếp trên, cô gái có thể trọng sinh và 1. chọn lại một anh chàng có thể là chàng hầu khác xứng đáng hơn, tức là sẽ biết yêu cô, biết ơn cô, nâng cô như bảo bối trong tay; 2. quay lại “chơi” cho tra nam tiện nữ sống không bằng chết,chẳng hạn như xé nát mặt nạ nhau và hành hạ lẫn nhau trong nghèo đói; 3. chọn luôn một anh chàng “môn đăng hộ đối” xứng đáng với cô về mọi mặt và yêu cô hơn cô yêu người ta.

Truyện zhihu ngắn, khác biệt song nhờ thế có thể thẳng thừng xoáy sâu vào mọi ngóc ngách kỳ cục của tâm hồn con người. Chẳng hạn như tên người hầu được cô chủ yêu thương và giúp đỡ hết lòng lại viện cớ sỹ diện bản thân mà không yêu lại, vô ơn mà còn xem như mình có quyền vì gia thế bần hàn mà muốn làm gì người có gia thế thì làm. Vậy thì mắc gì cô chủ phải chọn làm người tốt, hoặc tốt đúng cách mà cho nó nghèo mãn đời cho thỏa nó đi. Truyện zhihu viết nhiều bản đọc đã lắm nha! 

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *