CUỘC SỐNG CẦN CÓ NHIỀU TRẢI NGHIỆM

HÃY BẮT TAY VÀO LÀM ĐI!

Người chép: Tiểu Ngư, tựa PLM đặt

(Bài Timeline healing 1)

Mình ngồi thiền trên bãi biển, ngay lúc mặt trời mọc. 

Cát dưới mông, mặt trời, mặt biển phía xa, xung quanh là tiếng sóng biển. 

Mình là cô tiểu thư ngồi trong phòng và đang thêu, trong phòng có treo cây đàn tì bà. Xung quanh không có ai, không gian có phần yên lặng và buồn tẻ. Cô gái đã lớn, đến tuổi lấy chồng và có vẻ không vui. Tự hỏi: tôi là ai, đây là đâu? Nhận được câu trả lời: Đây là nhà tôi. 

Sau đó mình thấy bố cô gái béo béo (chính là bố mình đời hiện tại). Cô gái dù không muốn nhưng vẫn được gả đi cho một người chồng vũ phu (chính là anh trai mình hiện tại), nhưng trong kiếp này thì anh chồng này rất ghê gớm, hay đánh vợ. Cô gái sau đó có 2 đứa con trai. Đến một lúc cô gái không chịu nổi, đã giết chồng, bỏ trốn, đến một nơi vắng vẻ, sống cuộc đời tự tại trong một ngôi nhà tranh, xung quanh là khu vườn rau hoa vàng, sáng ra tối vào tự chăm sóc mình. 

Đến khi lìa đời, linh hồn bay ra từ bụng. Hỏi bài học cuộc đời là gì thì nhận được: “hãy dám lên tiếng, ý kiến”. Nếu như từ khi mới bị gả đi mà đã dám lên tiếng thì có thể không phải lấy chồng đó nữa, hoặc không được thì bỏ trốn đi cũng sẽ không gặp cảnh như vậy. 

Sau khi nghe xong bài học thì quay lại về thời thơ ấu. Bố cô gái là địa chủ, có nhiều vợ. Mẹ cô gái là thiếp, đã mất sớm. Cô gái sinh ra trong một căn phòng cổ ngày xưa, nho nhỏ, có rèm phía trước. Ngày bé, sau khi mẹ mất thường lủi thủi một mình, nhìn mọi người mà không có ai thật sự ở bên cạnh cô. Có một người làm cũng có quan tâm đến cô bé, nhưng rồi ngưới đó cũng đi mất. Cô gái lớn lên, đến tuổi cập kê được ngồi học thêu, chơi đàn chỉ là để dễ gả đi thôi. 

Sau đó đến phần chữa lành. Mình thấy cảnh đầu tiên sau khi chữa lành được thay đổi là thay vì cảnh cô bé ngồi một mình lủi thủi, sau khi chữa lành thì ô bé mỉm cười và thay vì cứ mải nhìn người khác và mong họ nhìn mình hay ao ước cuộc sống của họ thì cô nhìn chính mình rồi cúi đầu xuống và tự tìm trò chơi, tự làm hoạt động, tự tìm vui và không buồn nữa. Đó cũng là cách cô bé học cách làm việc, tích lũy cho sau này. 

Đến cảnh có người chồng, sau khi chữa lành thì người ấy tan biến, vì cô gái đã chọn không lấy người này, và do đó không còn những chuyện bị bạo hành xảy ra sau khi lấy chồng. 

Trở về lúc đầu đời, chữa lành luôn từ lúc mới được gái sinh ra – mọi trở nên phấn khởi tươi mới hơn. Không còn cảm giác cay đắng như trước mà là sự hoan hỉ, chào đón. 

Cảnh về già, sau khi chữa lành thì thấy cô gái tự dựng lên một thung lũng hạnh phúc, trở thành nơi ở và sinh sống cho nhiều người chứ không riêng mình cô như trước. Cô chăm chỉ làm việc, hướng dẫn người khác cùng làm. Cô vẫn không có chồng con nhưng rất hạnh phúc mãn nguyện. Nếu có thể sống như thế này, lúc chết linh hồn cô sẽ thoát ra ở đầu. Mình hỏi thêm bài học ở đây là gì, còn điều gì nữa không, thì đó là bài học: cứ làm đi, đừng băn khoăn nhiều quá mà hãy bắt tay vào làm đi!

“Just do it!”

CUỘC SỐNG CẦN CÓ NHIỀU TRẢI NGHIỆM

Người chép: Tiểu Ngư, tựa PLM đặt

(Bài Timeline healing 1, chữa cơ thể)

Mình thấy một vị sư tu hành đang ngồi dưới gốc cây, trông gầy còm khắc khổ. Ông mặc áo quấn chéo qua một vai, hở một bên vai. Vị sư sau khi ngồi thiền dưới gốc cây thì cầm bát đi khất thực. Khi đi khất thực ông thấy mệt, khó chịu và không hài lòng với những gì được cho. Mình hỏi rồi sau đó thì sao? Nhà sư làm gì với sự khó chịu đó? Đi nhanh qua một thời gian sau, nhà sư đã hoàn tục, làm nông dân trồng rau, sống trong căn nhà nhỏ, rồi lấy vợ, có một con trai sống vui vầy. Mình hỏi: chỉ vậy thôi sao, còn gì khác không? Phải có khó khăn thử thách gì chứ? Thì thấy về sau, người vợ, con chết, người đàn ông buồn khổ và lại tìm đến việc tu hành. Nhưng lần này vừa tự làm nông để sinh sống vừa tự tu hành. Lúc chết là lúc đang ngồi thiền dưới gốc cây, linh hồn thoát ra từ đầu. 

Hỏi: bài học ở đây là gì? Trả lời: đừng mong nhàn, dù làm gì, tu hay không tu cũng đừng mong sự nhàn hạ. Đừng mong sống cuộc đời toàn màu hổng, không có khó khăn, vướng bận. Sẽ luôn có những điều khó chịu đến để mình được trải nghiệm và học. 

Quay lại thời bé: sinh ra trong vòng tay mẹ hiền. Bố có vẻ là tướng quân, đoạn này khá lờ mờ. Sau đó bố ra trận đi chiến đấu. Ông ấy mệt mỏi, chán ghét việc đó nên mới đi tu. 

Chữa lành cảnh đi khất thực, thì thấy nhà sư ăn trong chánh niệm nên vui vẻ với đồ được cho, chứ không thấy khó chịu như trước nữa. 

Chữa lành cảnh vợ con chết, thì thấy đây là một sự kiện cần phải xảy ra trong thiết kế cuộc đời này. Cho nên sau khi chữa lành cảnh này thì cuộc đời không thấy thay đổi gì về kịch bản, chỉ là thấy cảm xúc ổn hơn, bình an hơn.

Bài học này nếu được viết ra theo một cách khác thì các bạn tham khảo bài: https://www.facebook.com/100063615554534/posts/pfbid036g2vnUhc8zKoDMB4J9bA8rrK21svhjz8Qcm5fgtKrfDffSjSpdMrXvq1U22V7FDKl/?mibextid=cr9u03

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *