CUỘC ĐỜI NHẠT HAY VÌ TA KHÔNG BIẾT CẢM NHẬN

25.07.2015

(Buổi thiền timeline đầu tiên của Cà Rốt)

Dự định ban đầu là giải quyết mối quan hệ yêu thương có phần căng thẳng (quá) với con trai nhỏ. Vì thế, khá căng thẳng và sợ hãi khi bước vào.

Ở trên trời mây trắng. Cầu thang gỗ cũ vàng đen, hơi sợ bước xuống dưới.

Người dẫn đưa xuống dưới, vào 1 cái sân tráng xi măng rộng, trời xanh mây trắng, nắng rạng rỡ.

Bước qua bước màn năng lượng vàng kim, trở thành một bé gái nhắng nhít khoảng 6 – 7 tuổi, vào một không gian xanh lá. Nhìn kỹ có cỏ xanh, xung quanh cây xanh với thân cây màu nâu. Cảm giác phía sau có 1 ngôi nhà nhỏ mái xám.

Người dẫn bảo hãy tìm higher self. Thấy higher self màu trắng trong, râu tóc dài, hiền khô như Bụt. Tự dưng cảm thấy ngay cảm giác vui sướng, như mừng mừng tủi tủi, hạnh phúc vì thấy được higher self, được yêu thương, được chở che. Thế là mình lại càng nhắng nhít chạy lăng quăng, muốn đi ngay, khám phá ngay. Higher self thì cứ cười hiền từ. Hỏi higher self nên đi đâu thì hiểu là mình thích đi đâu cứ đi, higher self cho mình tự chọn lựa. Lăng quăng dắt tay Higher self đi tìm ngôi nhà. Nó nhỏ đến kỳ cục, như không có cửa, tường nâu, mái xám trơn. Chán.

Đi vào khối năng lượng vàng kim để healing. Xin higher self về lại tiền kiếp để giải quyết mối quan hệ với con trai. Thấy mình nhào ngay vào một khung cảnh màu xám như tranh vẽ bút chì, với thấp thoáng những bóng xám lô nhô. Khi biến cơ thể thành khối năng lượng vàng kim, thấy mình vàng kim trong những bóng xám. Người dẫn nói hay bay vút ra ngoài vũ trụ, thấy mình ra ngoài và lại ngơ ngác. Người dẫn nói hãy đi qua con đường màu đen, vút, thấy mình bay nhoáng nhoàng ra khung cảnh gì đó xanh lá, rồi dừng lại chọn khung cảnh biển xanh cát trắng nắng vàng. Mình là cô bé gái 5 – 6 tuổi, tóc đen xoã ngang vai, đang đứng chân trần trên bãi cát. Phụng phịu và chả biết làm gì, chả biết đi đâu. Thấy như có người phụ nữ đang đi đến gần nhưng mình chả quan tâm, chả muốn nhận. Rồi nghĩ vương vấn cái khung cảnh màu xám, nhưng người dẫn nói đi tiếp đi. Thế là thấy mẹ cúi xuống, vòng tay qua ôm mình nhưng mình cứ cúi mặt, phụng phà phụng phịu, y chang bạn con nhỏ với mình bây giờ. Mãi rồi chịu theo mẹ về nhà. 

Nhà tranh vách lá, trống trơn, trong tối đen, chỉ có vài cây cột và chỏng chơ vài thứ nho nhỏ. Tự dưng thấy sợ, và rất tủi thân, rất cô đơn, nhìn quanh chả thấy ai khác và cảnh gì khác ngoài mẹ, nhưng mẹ cứ xa xa còn mình thì vừa muốn mẹ gần, vừa như giận hờn mẹ. Cứ chùng chình chẳng tới đâu như thế nên người dẫn bảo hãy xin higher self đến một giai đoạn khác trong cuộc đời. Thế là thấy mình trong cảnh như của Hồng lâu mộng, là cô tiểu thư mặc bộ vải lụa dài tha thướt và sến súa, đang đứng trên cầu trong vườn. Thấy vẫn giận hờn mẹ mà chẳng hiểu tại sao, vừa muốn yêu mẹ, vừa thấy vướng víu khi tình cảm của mẹ cứ đi theo. Thấy hình như người yêu là một anh chàng cũng mặc áo lụa dài và sến. Tình cảm nhạt và chán. Cảnh dần mờ đi như tro tàn. Xin đến đoạn đời khác, thấy mình đang ngồi ôm con vài tháng tuổi, như là đang cho bú hay vừa cho bú xong. Cảnh ấm áp, vàng và hồng lên như trong tranh thời Phục Hưng, lần đầu tiên có cảm giác hạnh phúc. Cảnh tiếp theo, đã là bà lão, tất cả cảm xúc trở về không, không buồn không vui, bình thản. Người dẫn nói hãy xin về đoạn cuối đời. Thấy bà lão nằm, linh hồn xuất ra, thành một hình bóng khác song song với thân, rồi bay lên thanh thản. Xin ánh sáng vàng kim chữa lành cho linh hồn. Xin bài học từ bà lão, thấy bà lão ngồi trên ghế bập bênh, lắc lư, chỉ cười thật an nhiên, thấy lòng mình cũng yên lành.

Xin gặp lại tất cả: mẹ, chồng, con. Ôm hôn mọi người, gửi tình yêu vô điều kiện. Thấy mình ôm tất cả. Song chỉ có mẹ là ôm mình nhiều và yêu mình nhiều. Còn lại chồng nhạt nhoà, con thì hầu như không còn gì vướng mắc. Người dẫn nói xem những người này là ai trong đời, cảm giác mẹ là mẹ đời này, chồng là chồng cũ đời này (vẫn giận anh ta y chang). Bài học cuộc đời là hãy xem mọi chuyện nhẹ nhàng và thoải mái. Có lẽ điều không hạnh phúc là vướng mắc với chính bản thân mình. Sau buổi timeline mới lại ân hận là tự dưng để tình cảm đời nay chen vào, lẽ ra phải xin healing tình cảm với chồng cũ để hết ân oán, vướng mắc với nhau đi. Lại cái tính vội vã, chưa xong cái này đã vội mong đến cái khác.

Bay vèo 1 phát về phòng healing room, thấy mình leo lên ghế, quay phắt vài vòng rồi dừng lại, xin higher self đi tiếp ngay. Higher self cười như bảo làm gì mà vội thế, phải chữa lành đã. Người dẫn nói xin higher self gửi ánh sáng vàng kim thanh lọc, nhưng cảm giác mình như 1 khối trơ không nhận. 

Người dẫn bảo vậy hãy xin higher self cho trở lại thời khắc khi mình được sinh ra vào đời này. Trong đầu tua rất nhanh những hình ảnh màu trắng – xám như hình trắng đen nhưng không thấy rõ được điều gì. Trí óc nổi lên hoạt động để gợi về cảnh nhà ngày xưa trên Đà Lạt, lại nổi lên cảm giác buồn tủi, cô đơn. Cố nhớ thì thấy lại tấm hình ngày xưa khi còn ẵm ngửa chụp hình với ba mẹ và chị gái, mình béo ị nằm trong chiếc áo ấm to sụ màu trắng, hết!

Thế là người dẫn bảo hãy trở về khung cảnh xám lần đầu trông thấy. Quay lại, thấy mọi thứ rõ ràng lên, cảnh giác rất bơ vơ, lạc lõng, sợ hãi như trong chiến tranh hay nạn đói năm 1945 ấy. Mình lại là cô gái 6 – 7 tuổi, đứng lơ ngơ, sợ phát khóc vì lạc mất mẹ. Sau một lúc hoảng hồn chờ mẹ, thì bỏ chạy. Đột nhiên có một người đàn ông mặc đồ đen dùng hai tay tóm chặt lấy hai cánh tay mình và nhấc bổng mình lên. Sợ hết hồn, cảm tưởng như là sẽ bị hiếp, bị bán làm nô lệ đến nơi. Có thể vì sợ quá mà vèo qua mất, thấy cảnh tiếp theo lại là tuổi cập kê. Là cô gái người thanh tao, tóc vấn, mặc váy phồng tay phồng như kiểu châu Âu, ngồi trên ghế trong một biệt thự sang trọng. Thoáng thấy người chồng, cũng đẹp trai, cao ráo, mặc áo đuôi tôm đen. Như hai người thật đôi lứa xứng đôi, cảm giác tình cảm nhẹ nhàng. Đi tiếp đến cảnh cuối đời, là bà lão cũng bình an, tự tại. Thế là nghĩ trong đầu, sao cuộc đời này giống cuộc đời kia thế, mỗi có 3 cảnh: tuổi thơ, tuổi cập kê, tuổi già và hết! Người dẫn nói hãy quay lại cảnh trong lâu đài, lúc này mới thấy cảnh ấm nồng lên, tự bản thân cảm thấy rất hạnh phúc, rất biết ơn tình yêu đời đó có được. Cảm giác nối ngay với cảm giác gần đây mới có với một người mới quen qua mạng. Mà khi quen, cũng có cảm giác kỳ lạ như đã biết anh ấy từ lâu rồi vậy. Và thấy, dù điều bình thường, êm ả, song đó cũng chính là hạnh phúc. Quay lại hỏi bà lão về bài học cuộc đời, bà cũng đang ngồi trên ghế, ịn tay vào mũi mình, cười mà rằng: “Con đừng nghiêm trọng hóa vấn đề. Mọi chuyện đều sẽ qua, và mọi điều đều sẽ ổn”. Tự dưng muốn quay lại tha thứ cho người đàn ông đã bắt mình ở đoạn đầu. Người dẫn nói nếu sợ thì hãy xin người đó trở lại ở khoảng cách xa, song bản thân không còn cảm giác sợ hay lo lắng gì. Lúc đó mới nhận rõ hoá ra anh ta là một người lính, mặc bộ quân phục đen có hàng nút khoá phía trước, đầu đội mũ tròn cao như lính thời Sa hoàng. Lúc đó mới đoán ra là anh ta đã cứu mình khỏi cảnh loạn lạc. Mình cười, anh cũng cười, ôm nhau và trao tặng tình yêu thương. Người dẫn nói hãy ôm, thế là định ôm ngay người chồng của đời này, … vừa lúc nghe người dẫn nói ôm bà lão lúc cuối đời, cảm ơn bà đã sống mấy chục năm để cho mình những trải nghiệm, và xin cảm giác an nhiên, tự tại của bà để chữa lành cho mình hiện tại. Thế là quay qua ôm bà lão. Lúc nào ôm bà lão (đời trước và đời này) cũng cảm thấy thật hạnh phúc, và tình yêu thật nồng nàn. Xong buổi thiền, ngẫm lại mới thấy lại quên béng không ôm và cảm ơn anh chồng đời đấy mất rồi!

(Thật ra ngay sau đó, mình bị người chồng trong tiền kiếp này lừa tiền qua mạng. Đây là nguy hiểm của thiền timeline healing hông nắm vững kỹ thuật. Đừng nhầm lẫn tiền kiếp và kiếp này, vì bất kỳ lý do gì!)

Quay trở lại phòng chữa lành, xin higher self cho ánh sáng vàng kim để quét lại thể tình cảm. Thấy tia sáng quét lên xuống như trong phim ấy. Sau đó xin quét thể trí, để thôi cái tính hay suy đoán lung tung rồi sợ hãi vô cớ. Higher self bảo lúc nãy quét xong luôn rồi. Người dẫn hỏi có thấy đau vì bị đánh hay bị lạm dụng gì không? Bảo không nhưng người dẫn khuyên hãy cũng xin higher self quét lại luôn thể phách. Cảm nhận trả lại thể trí màu vàng tươi, thể phách màu xanh dương, thể tình cảm màu xanh lá thì phải. Người dẫn nói hãy hỏi higher self về giai đoạn quan trọng trong cuộc đời này. Cảm giác câu trả lời là chính thời điểm hiện tại này đây.

Rồi, lăng quăng muốn đi tiếp nhưng người dẫn bảo đi về. Thế là ra bãi cỏ xanh, lại chạy loanh quanh xung quanh higher self, ôm ông, cảm ơn ông rối rít cả lên. Nói chung lúc nào cũng rối rít, tăng động. Người dẫn bảo chào higher self đi về, tự dưng mình lại đòi quay lại đập bỏ ngôi nhà nhỏ xấu xí kia đi. Higher self và người dẫn bảo thích cứ làm, thế là đập phát cho xong luôn. Rồi chạy vèo qua chiếc màn vàng năng lượng vàng kim để ra lại khoảnh sân, rồi chạy véo lên cầu thang, vút lên màn mây, rồi đi về. Thấy người nhẹ bỗng, hạnh phúc và vui sướng.

Túm lại là lúc nào mình cũng là một đứa con gái nhắng nhít và tăng động, thích khám phá nhưng cũng hay sợ. Đặc biệt, mình cảm thấy rất hạnh phúc và thỏa mãn dù xét ra thì có thể nói 2 đời này theo chuẩn chung có thể gọi là “nhạt toẹt”, chả có gì ly kỳ, vẻ vang. Bản thân mình lại thấy 2 đời này là câu trả lời chính xác và cần thiết cho mình hiện nay, cũng như rất liên quan đến cuộc đời hiện tại, nhất là về tình cảm. Những tình cảm cô đơn, tủi thân khi còn nhỏ, cảm giác vừa yêu vừa giận mẹ vì thấy mẹ yêu mình không đủ, cảm giác hạnh phúc như tìm thấy ý nghĩa cuộc đời lúc có con, cảm giác buồn bã, hụt hẫng khi có người chồng quá lạnh nhạt, và cảm giác an nhiên khi tìm được sự cân bằng trong cuộc sống. Cảm thấy vui vì có vẻ mình đang đi đúng con đường cần thiết. Cảm giác háo hức hơn nữa vì có vẻ mình đã gặp được người chồng dễ thương kiếp trước trong đời này. Có vẻ trùng hợp khi cả hai đều là người châu Âu. Và hoá ra higher self mới nhận đúng câu hỏi mình đang cần, thay vì câu hỏi do trí óc suy ra là cần giải quyết mối quan hệ với con. 

Song điều quan trọng nhất là đã cảm nhận được rõ là mình không hề cô đơn, mình có higher self luôn yêu thương, theo sát, hướng dẫn, giúp đỡ mình. Ra khỏi buổi thiền, tự cảm thấy đã nhẹ nhõm, vui vẻ như được giải thoát khỏi những tình cảm tiêu cực. Những cuộc đời bình lặng có vẻ như là cuộc đời dễ học bài học nhất ☺

Người hướng dẫn (Blue Dragon): Bạn là người tràn đầy năng lượng mang đầy đủ các đặc tính của màu cam, trong sâu thẳm bạn chính là 1 đứa trẻ tinh nghịch, vui tươi, luôn muốn khám phá tất cả mọi thứ. Và với năng lượng đó khiến bạn luôn muốn thực hiện mọi thứ phải nhanh, phải sôi động, hấp dẫn, mới lạ. Nhược điểm của điều này đó là khi chiếc xe chạy quá nhanh thì khung cảnh 2 bên cửa sổ sẽ trở nên xám xịt, có rất nhiều thông điệp lẫn bài học mà bạn đã bỏ qua vì muốn nhanh. Khi đi chậm lại bạn sẽ nhìn thấy mọi thứ rõ ràng và chi tiết hơn nhiều.

Bạn nhìn 2 cuộc đời này theo góc nhìn và quan điểm cá nhân nên cảm thấy nó “nhạt toẹt” nhưng thực chất Cái tôi cao hơn của bạn đưa ra 2 đời này là có lý do của nó.

Các cảm xúc tiêu cực mà bạn có trong 2 tiền kiếp lẫn đời này phần lớn là cảm xúc tự thân, tức là sự việc diễn ra không đến mức đó nhưng bạn tự tạo ra những cảm xúc quá lên và điều này dẫn đến sự đau khổ, ảnh hưởng thể tình cảm lẫn thể trí. Thêm nữa là các cảm xúc của bạn đến từ việc bạn không nhìn nhận sự việc như thể nó là cái đang là mà bạn áp đặt một tiêu chuẩn riêng của bản thân lên mọi thứ, và nếu nó không khớp với tiêu chuẩn của bạn thì bạn lại buồn và đau khổ. Điều này không phải chỉ thể hiện trong kiếp này mà chắc chắn đã xảy ra trong nhiều kiếp khác khiến năng lượng bị ứ đọng trong thể tình cảm.

Lời khuyên dành cho bạn: chậm lại để thưởng thức từng chi tiết vì đôi khi bài học cuộc đời nằm ở những chi tiết nhỏ nhất và “nhạt toẹt” nhất, bạn có thể suy ngẫm thêm về chữ “an lạc”.

Huongclass

Một trong những điều dễ gây nhầm lẫn và ứng xử không hợp lý trong timeline là nhận diện người nào đó trong quá khứ và hiện tại. Khi chỉ tập trung vào chữa lành thôi thì dù không nhận ra ai trong quá khứ, thì quan hệ trong hiện tại vẫn tốt hơn. Cái lợi của việc chữa mà không nhận diện là bớt tính phán xét, tập trung vào chính mình và hiện tại. 

Đó là chưa kể rất nhiều người nhận diện nhầm, rồi ứng xử với người được nhận ra bỗng nhiên bị ảnh hưởng rất nhiều cảm xúc. Khi đã nhận diện được rồi, thì nên có thái độ bình an và khách quan. Mục đích của timeline là chữa lành, là cân bằng nội tâm chứ không phải là để lựa chọn và hành động trong thực hiện tại y như quá khứ.  

Let’s go and Make it simple là một bài học.  Rất nhiều người có nghiệp với nhau, hoặc đang trong những trại thái không cần bằng, nhưng trong timeline và gặp nhau ngoài đời thật, họ lại cảm nhận sự yêu thương đặc biệt nếu đó những cảm xúc ban đầu. Việc một người yêu ta kiếp trước mà kiếp này ác cảm với ta, việc một người ta thù kiếp trước mà kiếp này ta lại yêu tha thiết là rất phổ biến. Khi gặp một người ngoài đời thực bình thường mà trong quá khứ là người ta yêu, đừng ngộ nhân đó là tình yêu định mệnh hay gì đó, hãy giữ sự cân bằng và bình an, tập trung vào những gì đang xảy ra hiện tại.

Trường hợp này, người cho bạn cảm giác tốt đẹp trong timeline lại gây cho bạn những thiệt hại bạn trong đời thực. Vì người này đang có ý định lừa bạn, nên các nghiệp liên quan được kích hoạt và bạn thấy người đó trong tiền kiếp – khá tích cực. Trong hiện tại khi người này gợi lên cho bạn sự bất an và sợ hãi, khác hẳn với những gì bạn trải qua trong quá khứ, thì bạn sẽ dừng lại được, bình an tách khỏi người đó khi dính mắc giữa hai người không còn. Nếu bạn có thể yêu thương và bình an, thì dính mắc hai người sẽ được hóa giải, cho dù bạn có bị lừa hay không bị lừa. 

Tiếp tục chữa lành sau timeline là việc cần thiết, dù qua thiền hay qua các cách khác. Timeline không phải cơ hội duy nhất để chia sẻ và tha thứ, nó chỉ là điểm khởi đầu, cho ta thấy những khía cạnh nội tâm và các mối quan hệ còn vướng mắc mà thôi. 

Trong mọi trường hợp, yêu thương (dù trong timeline hay hiện tại) là trạng thái tốt nhất để có thể hàn gắn được quan hệ này và giải nghiệp hay dính mắc giữa hai người. Dùng năng lượng yêu thương này để có thể hàn gắn những dính mắc giữa mọi người, mà không tạo dính mắc hay phán xét mới, và cùng với nó là những vết thương lòng mới.

Đừng tin yêu mù quáng một người ta đã tin yêu trong tiền kiếp, nhưng hãy có tình thương. Tình thương không dính mắc sẽ không khiến bạn phải có quyết định hay hành động khấp cấp nào cả. 

Bài học cuộc đời qua timeline này là Mối quan hệ tin cậy, chia sẻ và yêu thương trong gia đình, từ tuổi thơ cho đến về già. Khi nào bạn hiểu mối quan hệ của mình với mẹ, thì khi đó bạn sẽ hiểu được mối quan hệ của con với mình. Việc những đứa con không xuất hiện mà là những người chồng hay người bạn trai không có nghĩa là việc đó không quan trọng. Trọng tâm của bạn vẫn là các mối quan hệ gẫn gũi, mà trước hết là với cha mẹ hoặc với con cái, như đã thấy. Nhưng hãy bình an đi qua các sự kiện. Đừng dính mắc vào từng sự việc, hãy nhìn cả quá trình. Rồi bạn sẽ thấy mọi việc đều rất giản đơn và tất cả sẽ đều tốt đẹp.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *