Bài ai người ấy học

(hay Cô bé quàng khăn đỏ phiên bản của Happy Hamster trong buổi thiền timeline 4 – đi về tương lai)

Câu hỏi: nên chọn tiếp tục sống và làm việc ở nơi đang ở hay về nhà (về quê) vì ở đó chỉ có mẹ một mình?

Nếu em về nhà: hiện ra một con đường rất bằng phẳng có nắng có cỏ, nhưng em đi rất vội vàng. Em chạy phăng phăng qua đường, qua cả một khu rừng đen để đến một căn nhà mái ngói có ống khói – y như trong truyện cô bé quàng khăn đỏ.
Và đợi em trong căn nhà đó là một bà già sói. Khi em vô nhà thì bà già sói không ăn em, mà khư khư giữ em lại. Con sói đội lốt bà già đó sau khi ốm dậy thì ngày ngày đi săn, nhưng nhất quyết không cho em đi. Và cảnh em thiền kẹt ở đó luôn.

–> em hỏi nên chọn con đường nào, thì con đường ở lại tiếp là con đường em cần đi
–> sau đó em được thôi thúc để xin năng lượng xuống cho con đường đó, chứ em không muốn đi qua toà thành bỏ hoang
–> cảnh thay đổi thành em cùng mọi người của thành đó trát vữa trát gạch dựng lại tòa thành kiên cố, rồi em mới rời đi

– em hỏi thế con đường đi về nhà với mẹ em kia, em không về thì phải làm thế nào
–> hiện ra câu trả lời tiếng anh (em cũng khá ngạc nhiên là tiếng anh…): It’s her life, her choice 🙁
–> em hỏi thêm nữa là ở phần em em làm được gì, cũng chỉ là: Be yourself!
trong khi giờ tình hình nhà em đang rối tung lên, em sợ em về mà em be myself là người nhà em chỉ thấy em vô tâm, rồi mẹ em thấy vậy càng thêm bực và tủi thân…

chính em cũng có một phần không muốn về vì không muốn đối diện với năng lượng đó… nhưng em cũng thương mẹ vì không ai đang chăm mẹ em hết 🙁

Thế mà higher self thì buổi thiền nào cũng chỉ bảo “be yourself”.

Người hướng dẫn: Nếu như thông điệp nhận trong thiền đã nói rõ đến mức, mà đôi khi phải nói bằng tiếng Anh, vì tiếng Anh rất rõ ràng và thực tế, (chúng ta vì do dự mà cứ ráng tìm nghĩa khác trong tiếng Việt vốn nhiều cách hiểu) “It’s her life, her choice” thì ta nên để cho mẹ ta được sống đời của bà, làm theo lựa chọn của bà theo cách tự mình bà làm. Việc chúng ta trở về, ở đó, mà không muốn mẹ ta buồn lòng, thì ra phải sống theo đời bà, làm theo lựa chọn của bà. Việc đó, ngẫm một cách rõ ràng, thực tế và logic, thì có tốt hơn cho mẹ ta không? Nếu mẹ ta sống đời mẹ, làm theo lựa chọn của mẹ mà không hạnh phúc thì ta sống theo đời mẹ, làm theo lựa chọn của mẹ, ta sẽ có cơ may bao nhiêu phần trăm có thể hạnh phúc. Việc có thêm ta không hạnh phúc bên cạnh mẹ ta không hạnh phúc, thì giải quyết được điều gì, ngoài cái sỹ diện hay thói quen của xã hội cứ đòi chúng ta phải hi sinh cho nhau?

Sống đời mình, thực hiện lựa chọn của mình và chịu 100% trách nhiệm cho đời mình, là cách tốt nhất để ta báo hiếu mẹ cha! Nếu ta có thể phá vỡ vòng lặp, bằng cách sống hạnh phúc hay ít nhất là tự do, tự lập và mãn nguyện (với lựa chọn của mình) thì chí ít ta đã thêm vào một người hạnh phúc cho gia đình ta, dòng họ của ta.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *