Bạn là ai? Nữ hoàng Ai Cập đẹp lộng lẫy hay đứa trẻ mồ côi rách rưới đầu đường xó chợ? Anh hùng cứu cả thế gian hay kẻ gian hùng đốt cháy cả thế giới? Một người làm vườn chân chất hay kẻ độc tài thao túng từng người dân? Người mẹ đảm đang hay người đàn bà đa dâm?
Nếu bạn có thể nhấc mình lên một tầng cao hơn và nhìn xuống? Bạn có phải là một con rối, với tay chân, đầu cổ, đang bị giựt dây, bởi chính những tâm tưởng của bản thân mình, những niềm tin, thành kiến, cam kết do chính bạn tạo ra. Tự lấy dây buộc mình hay quyết định thoát khỏi cuộc chơi, và tự nâng tầm mình lên, dù là bước vào một trò chơi khác.
Nếu bạn lên cao, lên cao mãi, để có thể gặp lại linh hồn cha mẹ sinh ra mình, gặp lại anh em cùng cha cùng mẹ với mình, hoặc gặp được cái mà mọi người vẫn ao ước được gặp, linh hồn sinh đôi (twin flame) của mình. Rồi sau cảm giác mừng tủi và cảm động ngập tràn, bạn có thể nhìn lại quá trình mình chọn trải nghiệm bằng cách can đảm nhào xuống, hạ rất nhiều tầng, nhúng mình vào những thế giới thấp hơn.
Song cõi dưới này là cõi mê, bạn có thể lặn ngụp rồi quên mất mình là ai, đồng hoá bản chất của mình với nhân vật mình đóng trong trò chơi luân hồi. Chỉ khi nào bạn đủ ý chí để bứt mình ra, và nhìn lại, thì tất cả chỉ là trò chơi. Tất cả những đúng – sai, yêu – ghét, anh hùng – tiểu nhân, sáng – tối …