Tôi là một người sao Hỏa giống cái. Người tôi thon và dài, tay chân mảnh khảnh, đầu hình bầu dục khá to so với thân, thuôn dài với đôi mắt hình quả hạnh dài và đen nhánh. Da tôi màu hồng, vừa mềm vừa cứng. Tôi thấy mình giống kiến hơn.
Sao Hỏa khi đó đỏ rực, đất đai trống trải, chỉ có vài công trình như những ụ đất nhỏ nổi lên trên bề mặt hành tinh. Người Sao Hỏa như tôi thấy hầu hết phải sống trong những công trình ngầm chằng chịt ăn xuống dưới bề mặt hành tinh. Họ chỉ có thể lên trên mặt đất vài giờ mỗi ngày, những giờ ít nóng và gió khốc liệt nhất. Trong những công trình chằng chịt dưới đất ấy, mọi thứ cũng tối giản, hầu như không có gì, và hầu như họ sống chung với nhau, thành một cộng đồng, với một vị nữ vương. Họ sống như bầy kiến, bầy ong, bầy mối.
Khi vụ nổ xảy ra, tôi đang đứng quay lưng lại hành tinh Maldex. Vì thế, lửa và khí cùng sức ép đến bất thình lình, táp mạnh vào từ phía sau tôi. Và ngay lập tức, tôi bốc cháy rừng rực rồi tiêu tan, trong một nỗi đau khổ không diễn tả được thành lời. Linh hồn tôi lập tức bay ra khỏi người, có màu xanh dương nhợt nhạt và mỏng manh như làn khói. Tôi đau khổ, tôi nhớ gia đình là cộng đồng của tôi.
Một nhóm ET đã đến, đã thí nghiệm điều này trên Sao Hỏa (vì không làm được trên Sao Mộc), đã thỏa thuận với tầng lớp tinh hoa cái gọi là sự sống sót cho tầng lớp trên, bằng cách hi sinh tầng lớp dưới và thậm chí là cả hành tinh. Nhóm này tụ tập trên mặt trăng của Sao Hỏa, và nhóm này cũng đang tụ tập trên mặt trăng của Trái Đất hiện nay. Có vẻ kế hoạch sống sót của Trái Đất hiện nay cũng chẳng khác là bao so với chuyện đã xảy ra trên Sao Hỏa ngày ấy. Không phải tự dưng mà chúng tôi được đưa về Sao Hoả. Maldek đã nổ tung, Atlantis đã sụp đổ như một bài học cho Trái đất ngày nay.
Những cài đặt đầy trong chúng tôi, đã khiến chúng tôi làm việc chăm chỉ, cần mẫn, cắm mặt xuống đất theo chỉ thị của tên kiến chúa đen giả mạo. Chúng tôi không còn nhớ bản thân mình là ai, chúng tôi không còn biết ngước lên trời. Chúng tôi chỉ còn là một công cụ của quyền lực, của kiến chúa. Và cuối cùng tôi hiểu ra lý do vì sao khi chết, cô kiến cái vẫn ấm ức chưa được lấy chồng, hóa ra tôi đáng lẽ sẽ trở thành kiến chúa tiếp theo của đàn kiến đó.
Những cài đặt tư tưởng con ong cái kiến:
Cài đặt đã khiến lũ kiến trên Sao Hỏa cúc cung tận tụy cho kiến chúa giả mạo, khiến chúng sống thì là nô dịch cả thể xác lẫn tinh thần, chết thì bị thiêu rụi đến tận tầng nguyên tử. Cài đặt khiến mọi người chúi mũi vào công việc lặp đi lặp lại, bận rộn quanh năm suốt tháng, mà quên đi việc cần làm (chẳng hạn sống cho ra sống, bảo vệ được bản thân…). Đó là cài đặt hóa ra hầu như tất cả con người trên Trái Đất hiện nay đều có, thậm chí là nhiều lớp, từ nhiều tiền kiếp, thậm chí là từ tiền kiếp ở hành tinh khác.
Những cài đặt đó đang nhan nhản khắp nơi, nó đã ăn sâu thành như một bộ phận, thậm chí thành khung xương cho cả người. Nó cài cắm rất kinh khủng, chống trả mãnh liệt khi bạn muốn tách chúng rời khỏi cơ thể. Nhưng chúng lại được người chưa thức tỉnh hãnh diện ưỡn ngực mang như những danh hiệu “tiết hạnh khả phong” dưới đủ mọi hình thức. Con người cứ quay cuồng trong cái vòng xoay miên man, trong cuộc đua cơm áo gạo tiền không có hồi kết, trong các hình tướng liên tiếp nối đuôi nhau, và quên mất mục tiêu chủ yếu, quên mất việc cần làm.
(Trích Phần mở đầu cuốn Maldek)