Nói chuyện với con – Làm gì có chuyện đó!

28.10.2016

Nghiệm ra từ chính mình, điều đầu tiên ở vai trò làm mẹ, cần làm, là bỏ thói quen nói: “Sao mà làm được!”, “Làm gì có chuyện đó!”.

Phải tự mình biết rằng: “Mọi điều đều có thể!”

2 việc gần đây nhất:

Táo (7 tuổi) bày bộ lego ra để xếp toà Taj Mahal, mình đã định thốt lên ngay: “Làm sao có đủ gạch theo cấu trúc đó mà làm!” nhưng mình phải nín lại, và con đã làm được.

Khi Táo bày ra làm cái võng, dựng 2 cây cột lên bằng thanh gỗ nhỏ, mình đã định buột miệng: “Sao mà nó đứng được!” may mà kịp im. Và con đã làm được.

Và giờ khi con nói: “Có làm được cái máy để đi một cái từ nơi này đến nơi kia không?” Mình suy nghĩ và nói thật lòng: “Mẹ nghĩ là có thể. Lớn lên con suy nghĩ cách làm nhé!’. Táo “Vâng!”

Và con bắt đầu tự hỏi mình: “Có phải là, nếu muốn thì cái gì mình cũng sẽ làm được hay không?”

Chiều qua đi học về con hỏi: “Giếng Mẹ (Well of Earth) liệu có bị cạn không? Lỡ nước ở đó cũng bị nhiễm độc thì sao?” Và mình đã cùng khẳng định với con rằng: “Nước ở nơi gốc sẽ không bao giờ cạn hay bị nhiễm độc, bị thay đổi! Đó là thiết kế gốc!”

Hãy tin vào sự trù phú và vô tận của vũ trụ.

(Hồi đó Táo 7 tuổi, giờ thì 14 rồi)

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *