Con đầu của mẹ,

(bản dịch của PLM)

Chính con đã làm mẹ trở thành mẹ.

Chính con đã ngăn mẹ không còn theo lề lối cũ

Và mở ra những con đường mới.

Chính con đã khiến mẹ vỡ tan,

Rồi xây lại thành người vững chãi hơn.

Chính con đã cho mẹ rất nhiều lý do,

Kể cả những lý do phê phán cách nhìn nhận cơ thể của chính mình,

Không còn lệ thuộc vẻ bề ngoài,

Mà hài lòng với những gì mẹ có.

Chính con là người đầu tiên biến đêm dài thành tuần,

Và biến những năm dài thành những ngày ngắn ngủi.

Mỗi hơi thở của con đều lấp đầy phổi mẹ

Mỗi bước con đi là cuộc hành trình của mẹ con mình cùng nhau.

Chính con đã giới thiệu cho mẹ thật nhiều điều đầu tiên,

Cho một kiểu tình yêu khác,

Cho mẹ đau nhói trong tim.

Và với mẹ,

Chính Con Đã Cho Mẹ Một Lòng Tự Tin Mẹ Chưa Bao Giờ Biết Mẹ Có Trong Mình.

Một tiếng thì thầm trở thành tiếng gầm vang dội,

Một sự kiên nhẫn được rèn luyện sắt đá,

Một nỗi lo sẽ mãi có trong tim.

Chính con là người đã mở ra lại trong mẹ

Mọi thứ từng được giấu đi,

Chúng không còn bị chôn vùi,

Vì chính con đã phá chúng mở toang.

Chính Con Đã Cho Mẹ Một Cái Nhìn Khác Về Thế Giới.

Những quyết định,

Những ký ức,

Những giấc mơ,

Tất cả đều được thành hình với con.

Chính là con mẹ đã ôm khi mẹ khóc trong những tháng đầu tiên,

Chìm sâu trong những khó khăn,

Cô đơn nhưng có con là người đồng hành tốt nhất.

Mệt mỏi nhưng cũng chưa bao giờ mẹ sống mãnh liệt hơn thế.

Chính con đã giúp mẹ vượt qua.

Bây giờ con đã lớn hơn nhiều.

Nhưng mẹ sẽ luôn nhớ đến mẹ và con
trong sự yên tĩnh của những ngày trong tuần,

Khi mẹ và con không làm gì cả,
Và những khi cùng làm mọi thứ.

Chương sách của mẹ và con.

Cách mà chính con, người đã làm cho mẹ trở thành một người mẹ.

Bài thơ gốc của Tác giả Jess Urlichs

My firstborn,

It was you that made me a mother.

It was you that stopped me in my tracks

And paved new ones for me.

It was you that reduced me to the rubble of myself,

And Then Built Me Back Up Stronger.

It was you that gave me so many reasons,

But also reasons for criticising my body,

For loving what it gave me,

For being comfortable in my own skin.

It was you who first turned the nights into weeks,

And the years into days.

Each breath you took filled my lungs,

Each step you took was our journey together.

It was you that introduced me to so many firsts,

To a different type of love,

Heart ache,

And to me,

It Was You That Gave Me A Kind Of Confidence I Never Knew I Had Within.

A whisper turned roar,

An exercised patience,

A worry that will live in my heart forever.

It was you who unearthed me,

Things tucked away,

No longer buried,

It was you who cracked me open.

It Was You That Showed Me A Different View Of The World.

Decisions,

Memories,

Dreams,

Are all shaped with you.

It was you I held as I cried in the early months,

Deep in the trenches,

Lonely but in the best company.

Tired but never more alive.

It Was You That Got Me Through.

You’re much older now.

But i’ll always remember us in the quiet of the weekdays,

Where we did nothing,

And everything.

Our chapter.

How it was you, who made me a mother.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *