TV làm mục ruỗng các giác quan! Và giết trí tưởng tượng chết ngắc! Nó bịt kín và làm rác tâm hồn! Khiến con trẻ đui mù và đần độn. Bởi con sẽ không còn hiểu thế nào là tưởng tượng bay bổng, Thế nào là một vùng đất thần tiên! Não con sẽ mềm oặt như phô mai! Còn suy tưởng thì đóng băng và gì sét!
Vì sao con không ngắm nhìn thế giới rộng lớn ngoài kia, với góc nhìn lớn hơn 360 độ, và thấy tất cả những gì con muốn thấy. Mà còn lại phải chúi mũi vào 1 màn hình TV, hay thậm chí là màn hình điện thoại bé xíu như bàn tay, và nhìn những gì người khác (chắc chắn không thể bằng con) vẽ ra cho con xem?
TV rots the senses in the head! It kills the imagination dead! It clogs and clutters up the mind! It makes a child so dull and blind. He can no longer understand a fantasy, A fairyland! His brain becomes as soft as cheese! His powers of thinking rust and freeze!
(An excerpt from Charlie and the Chocolate Factory by Roald Dahl, 1964)
Hay và ý nghĩa lắm Minh ơi! Mong nhiều bài mới của bạn nhé!
🙂 Cảm ơn bạn. Minh sẽ chăm cập nhật web hơn!