24.12.2022
Dạy con khôn
Lòng biết ơn
Gửi đứa con tuổi teen của mẹ,
Mẹ hỏi con rằng, nếu mẹ giang tay tát thẳng vào miệng con thì con nói một cái gì đó thì con sẽ có cảm giác như thế nào? Có phải là sẽ cảm thấy đau, tức, bực, phẫn, hận, mất mặt, xấu hổ, không tha thứ … hay không? Vậy con có nghĩ rằng khi con nói mẹ mập, béo như heo, vụng về, trẻ con, làm trò con bò… thì mẹ cũng có cảm giác tương tự hay không? Thật ra những lời nói thô lỗ, vô cảm và không suy nghĩ có thể gây sát thương còn hơn một cú đánh nữa, đặc biệt là khi nó đến từ người mà mình yêu thương.
Mẹ hỏi con rằng, khi con rạch ròi việc ai người đó phải làm, đồ ai người đó phải mang, đồ ăn của con thì không thể chia sẻ, con đã nghĩ kỹ chưa?
Con đã từng nghĩ kỹ quần áo con đang mặc, vật dụng con đang xài, thức ăn mà con đang ăn … là đến từ đâu? Ngay cả thân thể của con hiện tại là từ đâu mà có? Những người thương yêu, chăm sóc, đối xử tốt với con chẳng phải là đều xuất phát từ mẹ hay sao?
Những gì con đang có là từ tình yêu thương. Nhưng như vậy không có nghĩa là con có thể xem nó là một thứ đương nhiên, là nghĩa vụ của mẹ đối với con.
Trước khi con học để biết bất kỳ điều gì, thì đầu tiên nên biết là biết điều con ạ. Hãy biết điều, hãy biết ơn, hãy luôn tự hỏi những gì mình đang có, những gì mình đang được hưởng là từ đâu mà có? Nếu mình vô ơn bạc nghĩa, làm tổn thương chính nguồn cội đem lại mọi thứ tốt đẹp cho bản thân mình, thì đến cái nịt cũng chẳng còn đâu con nhé!
Tình mẹ dành cho con như bát nước đầy nhưng nếu con là người “ăn cháo đá bát” thì đến cái bát cuối cùng con cũng không có được đâu!